concito, concitare, concitavi, concitatus:
Verb · 1st conjugation · variant: 1st · Transitive
- Frequency:
- Very Frequent
- Dictionary:
- Oxford Latin Dictionary (OLD)
= stir up, disturb; discharge/hurl (missile); flow rapidly/strong current; rush;
Conjugations
Finite Forms
| Person | Singular | Plural |
|---|---|---|
| 1 | concito | concitamus |
| 2 | concitas | concitatis |
| 3 | concitat | concitant |
Infinitives
| Voice | Tense | Forms |
|---|---|---|
| active | present | concitare |
| active | perfect | concitavisse |
| passive | present | concitari |
Imperatives
active
present
| Person | Singular | Plural |
|---|---|---|
| 2 | concita | concitate |
future
| Person | Singular | Plural |
|---|---|---|
| 2 | concitato | concitatote |
| 3 | concitato | concitanto |
passive
present
| Person | Singular | Plural |
|---|---|---|
| 2 | concitare | concitamini |
future
| Person | Singular | Plural |
|---|---|---|
| 2 | concitator | — |
| 3 | concitator | concitantor |
Participles
Perfect Passive Participle
masculine
| Case | Singular | Plural |
|---|---|---|
| Nom. | concitatus | concitati |
| Gen. | concitati | concitatorum |
| Dat. | concitato | — |
| Acc. | concitatum | concitatos |
| Voc. | concitate | concitati |
| Abl. | concitato | — |
feminine
| Case | Singular | Plural |
|---|---|---|
| Nom. | concitata | concitatae |
| Gen. | concitatae | concitatarum |
| Dat. | concitatae | — |
| Acc. | concitatam | concitatas |
| Voc. | concitata | concitatae |
| Abl. | concitata | — |
neuter
| Case | Singular | Plural |
|---|---|---|
| Nom. | concitatum | concitata |
| Gen. | concitati | concitatorum |
| Dat. | concitato | — |
| Acc. | concitatum | concitata |
| Voc. | concitatum | concitata |
| Abl. | concitato | — |
Gerundive
masculine
| Case | Singular | Plural |
|---|---|---|
| Nom. | concitandus | — |
| Gen. | concitandi | — |
| Dat. | concitando | — |
| Acc. | concitandum | — |
| Voc. | concitande | — |
| Abl. | concitando | — |
feminine
| Case | Singular | Plural |
|---|---|---|
| Nom. | concitanda | — |
| Gen. | concitandae | — |
| Dat. | concitandae | — |
| Acc. | concitandam | — |
| Voc. | concitanda | — |
| Abl. | concitanda | — |
neuter
| Case | Singular | Plural |
|---|---|---|
| Nom. | concitandum | — |
| Gen. | concitandi | — |
| Dat. | concitando | — |
| Acc. | concitandum | — |
| Voc. | concitandum | — |
| Abl. | concitando | — |
Supines
accusative: concitatum; ablative: concitatu
Examples
Loading examples…
